Thứ Hai, 23 tháng 4, 2012

TRÒ CHUYỆN VỚI TÀI

                                                                                  Tặng Hoài Khánh

1
Cơn mê nổi mụn. Hiện hữu nhỏ dần bên kia giới tuyến. Con diều dẻ quạt
đậu vào hoàng hôn. Mù
Giấc mơ mẹ sáng choang.Giấc mơ con lờ mờ sáng. Mùa hè của ai đây
 tung tẩy. Gió đôi chân trên thuyền chài tiễn đưa.

Đợi nốt nhạc, dắt bài hát đi chơi. Con đường gập ghềnh không có
dấu giáng. Con đường sáng. Câm
Những bước chân chẳng biết về đâu, những khuôn mặt không phải
 khuôn mặt. Hình như đêm chỉ có một nửa. Còn một nửa
 lạc đâu giữa ban ngày.

2
Phía ban ngày
Giấc mơ mùa đàn chim về làm tổ bị hoãn lại
Con gà đen trong chiếc đồng hồ lên cơn
Thời gian rúc thành tiếng
Về đâu
Trên cây cột điện gió mừa vẫn mở
Giấc mơ hoàng hôn đi về bên chân trời
Tuổi thơ mình xa lắm
Những con đường chênh vênh
Cười lên đi
Khúc thanh quản lâu ngày không được giãn nở
Đặt bàn chân chạy về nguồn
Sao không về được lối xưa.

3
Lối xưa xưa rồi
Xưa như trái đất
Cây hoa giấy rùng mình đột nhiên toả hương lặng lẽ
Ta góc sân ngồi một mình uống trà
Vầng trăng ơi... cô đơn?

TUẤN ANH