Thứ Sáu, 23 tháng 9, 2011

MƯA THÁNG GIÊNG

Những giọt nước thiếu tháng
Bay qua tháng giêng
Mơ hồ

Khí lạnh mùa cũ đậu ngổn ngang
Trên đường cây đèn lồng yếu ớt
Ánh trăng - nấc sáng cuối cùng

Gió bấc thổi bạt lời nguyền
Nỗi chờ đêm
Thanh kẹo chocolate bàn tay buốt giá

Tháng giêng quẩn lại
Bờ dâm bụt hoa
Tóc mai về phơ phất

TUẤN ANH

BÊN Ô CỬA MÙA HẠ

                                 Tặng con Mai Phương

Năm tháng tích...tình tang ô cửa
Ve gọi
Hạ về xôn xao
Bàn tay chất nỗi niềm

Chạy cuối sân thả con diều
Áo tím hoa cà
Nhũng nhẵng đuôi sam bên cửa
Tiếng sáo vờ đứt hơi...

Khúc nhạc mùa xuân buông xuôi
Ai để con diều láy lại
Trái vàng chiều chín đỏ
Ô cửa bên thềm rơi.

TUẤN ANH

BUỔI SÁNG CHỢ VÙNG CAO

Mùa đông ủ dột
Nép vào hiên trong
Tiếng chó sủa ngắn hơi
Chuông lạnh co lên như giật

Lật đật bác hàng xóm
Gánh nước nấu cơm
Mùa đông kĩu kịt vai tròn
Lối sương giăng vạt áo

Kẹt... sân sau mở
Mùa đông chất vào bao tải
Củi khô chợ xa
Tăm tắp chiều...

TUẤN ANH

Thứ Năm, 22 tháng 9, 2011

PHỐ VEN ĐÔ

Thăm thẳm phố
Ngập hết cây xuống đường
Ổ gà quen bước chân qua

Vẫn quán nước chõng tre
Ống thuốc lào góp chuyện
Cơ nhỡ thả một làn khói rồi đi ngay

Ngày chị lấy chồng xa
Lãng đãng vườn rau em hái
Trái bưởi vẫn gối vụ
Để mùa xuân cúng bà

Gánh lá thơm ra chợ
Phố chiều em đợi, mẹ mong.

TUẤN ANH

NGUYỆN CẦU

Giá lạnh sớm nay đổ vào chiều gió
Chút nắng vàng cơn mê
Tách xa vòm lá

Sắc xanh của hoa cỏ
Bớt đi những diệp lục ngọt ngào
Nỗi niềm như thoáng xa
Đậu sương muối trắng

Tay nâng niu hiếm hoi từng giọt nắng
Vốc lên mặt mùa chon von
Những tế bào rơi ám khói
Tế bào hoang thai

Câu niện chú độ sinh
Ta không đọc trước gương mỗi lần buổi sáng
Những vệt nhăn như trỗi dậy
Đọng về đây vết cắt mùa màng.

TUẤN ANH