Giá lạnh sớm nay đổ vào chiều gió
Chút nắng vàng cơn mê
Tách xa vòm lá
Sắc xanh của hoa cỏ
Bớt đi những diệp lục ngọt ngào
Nỗi niềm như thoáng xa
Đậu sương muối trắng
Tay nâng niu hiếm hoi từng giọt nắng
Vốc lên mặt mùa chon von
Những tế bào rơi ám khói
Tế bào hoang thai
Câu niện chú độ sinh
Ta không đọc trước gương mỗi lần buổi sáng
Những vệt nhăn như trỗi dậy
Đọng về đây vết cắt mùa màng.
TUẤN ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét