Thứ Ba, 30 tháng 8, 2011

KHÁI NIỆM MÙA

    Đặt vào tay em bông hồng thắm đỏ,mùa chiêm bao thổi rộn ràng.
    Con chim cu biết gáy trên cành khô, bàn chân như sáo nhảy.
    Mỗi sáng nhìn về phương Nam chân trời hò hẹn em thắp trong lòng một chùm sao Mê Ly.
    Mùa trở dậy hoa cúc dại bật lên, bàn tay em nhón, lượm. Trên chiếc bàn con con, hình dáng em hiện trong sự cương tỏa nỗi niềm. Chiếc bình pha lê được kì cọ sáng choang, đặt giữa bàn trang nghiêm nơi vốn dành cho nó.
    Các loài hoa, những hương vị nguyên sơ từ các đồng nội, hiện thân của thời gian, hiện thân của mùa màng rủ nhau về cư ngụ.
    Lấp loáng trong sác màu phản quang, ảo giác quyến rũ của đất của trời buông thả, em không nhận ra hình dáng chiếc bình hoa cong cong uốn lượn với đường nét kì dị đến dịu dàng mà ngày xưa, vô tình không để ý.
    Sự ngọt ngào anh dành cho em hối thúc qua không gian, hối thúc qua cửa sổ, đập coong coong dưới chấn song, những tháng ngày ấy chẩy rì rì trên mặt đất em chỉ mong sao đêm lại về dầy, buông dài bờ mắt, sự nóng hổi khát khao của anh chà sát nơi cánh tay...Trái tim em rộn lên đập chẳng theo mùa...
    Con chim cu vẫn gáy, ô của sổ mở mỗi ngày ...nhìn về phương Nam em lại hâm nóng lên bằng làn khói của chùm sao Mê Ly...
    Sự co lạnh chạy về bàn tay, chợt rùng mình, trên bầu trời em không thấy chòm Bắc Đẩu, một nửa chùm sao Mê Ly co thắt...nhịp thời gian vỗ đành đạch dưới chân, những âm điệu chiếc giường nắng hanh lách chách...tháng ngày lăn vội vàng trên ban công, em không biết anh bắt đầu hờ hững.

    Những loài hoa muông sơ! Những bông cúc gọi mùa găm lên bàn bất động, Khép lại cánh cửa mỗi ngày, hình dánh anh chênh chao cú nhỏ dần, nhỏ dần...như loài chim di cư...,sau những cánh đồng hoa cằn khô còn sót lại.
    Mang máng khái niện mùa màng hiện về cũng là thu đã cạn.

TUẤN ANH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét