Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

GHÉT


Ghét bóng đêm đôi mắt cứ phải căng ra
Dò dẫm từng con chữ trên trang giấy nhàu nát
Chẳng ai ủng hộ mình các thiên thân yên vị
                            mải hái hoa ở thiên đường
Cốc nước nguội rồi ngại đun lại
Thôi nhịn đi đẻ thành người biết điều.

Trách làm chi thời gian mải chơi
Để mình mệt nhoài bây giờ thì đau xương sống
Có thấy hoa thơm, cũng yên lặng
Có lẽ điều ta cần cũng phải buông xuôi.

Ghét con đường để ta thành lang thang
Cùng suy tính thiệt hơn, bày đặt mối lái
Thì cứ dừng lại ta sẽ chậm chạp
Bài học đầu đời chẳng phải là sẻ chia?

Cần phải lắng nghe, mới hiểu mọi điều
Cần phải làm, mới tìm ra lẽ phải
Muốn làm người
Còn học cách hy sinh.

TUẤN ANH




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét