Thứ Năm, 6 tháng 10, 2011

ĐÊM CUỐI NĂM

       Đêm cuối năm. Cành đào Nhật Tân đốn đi ba đoạn. Người bán hàng áo quần mỏng tang lem nhem ba lần hạ giá.
       Xoay nghiêng. Xoay dọc. Cành đào vẫn những nụ hoa chúm chím giữa dòng người thưa thớt. Người bán hàng rã rời, đôi mắt sè sè cay, đêm đổ xuống từng mảng lạnh.
       Chiếc áo lao động bốc nhiệt. Đôi vai nhỏ co ro hình như cũng lắp bắp.
 Vê điếu thuốc Virginia Gold, xòe...xòe lửa...đêm cuối năm, hơi thuốc rít vào tận cổ. Nhịp mùa xuân râm ran chạy trên làn da lập bập, cố vịn vào hơi khói để xua đi từng cơn giá rét. Địnhvị lại khuôn mặt, rắn rỏi khi phát giá, chờ thêm chút nữa, những đồng tiền rụng rơi...

       Đồng hồ mùa xuân chểnh mảng. Kim giờ kim phút chạy lúc nhanh lúc chậm, tiếng va đập vào nhau không rõ nét. Đỉnh điểm mùa xuân phảng phất đâu đó, mùi nhang thoảng qua đường thơm ngát, quẩn lại dưới đôi bàn chân chùng xuống...chân bảo bụng, bụng bảo dạ...cồn cào...
      Khởi động tại chỗ, chạy một tí cho đỡ rét...vị bánh chưng lá dong béo ngậy thoang thoảng bốc lên, ai đó ăn thử mùa xuân, lá bánh còn vương lại bên đường nhoe nhoét...

TUẤN ANH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét