Tháng mười kéo chiếc khăn voan
Hé ra bờ môi chín mọng
Đôi mắt tháng mười rất mỏng
Chỉ muốn vỡ òa cơn mưa
Đã qua những tháng năm xưa
Bỏ lại tháng mười yếu đuối
Đã thôi rồi còn tiếc nuối
Lời một bài ca cũ mèm
Đừng nhói vào khúc ruột mềm
Tím lòng vài con nắng vỡ
E ấp tháng mười đầu ngõ
Một chiếc hôn say tới chiều.
TUẤN ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét