Thứ Ba, 1 tháng 11, 2011

LÀM VỢ

        Lưa thưa đêm. Vài ngọn sao le lói. Tháng tám mây mù rơi đầy đôi mắt đêm nay. Định mệnh.
        Nụ hôn anh xuất hiện. Bữa tiệc tan, đèn tắt em từ giờ mãi mãi thuộc về anh
        Một lời nói chia đôi, một bàn tay xoa nửa, không dám đi hết một con đường sợ tận cùng quên chân, buộc quay trở lai 180, trở về nơi xuất phát.
        Mơ một ngày sẽ ăn quả ngọt, em đang sống cho em trong vương niệm "vợ hiền".
        Khắc khoải lòng trộn một ít ô mai, bọt bia và khói thuốc. Em tập quen dần cả bước đi trên nền gạch hoa xám không đều, nơi dấu chân từng lặng im.
         Cũng đành quen thôi, nấu cơm, rửa bát, quét nhà. Vẫn biết là bình đẳng nhưng ai nỡ bỏ đi từ "nết na" quí hiếm.
         Việc soi gương là của đàn bà, em cũng vậy thôi, thường hơi lâu...Em soi cho em và hình như cũng cho anh đấy.

TUẤN ANH.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét